Thơ ngụ ngôn: gà - chó vấn đáp
Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014
GÀ HỎI:
Gà
thơ thẩn kiếm ăn gặp chó
Đang
nằm ngơi ở tại xó hè
“Bác ơi! Tôi bác bạn bè,
Cùng đi ở đợ, hành nghề cu li”
“Sao bác lại – nỡ đi phản chủ,
Ăn no rồi ngủ tại sao?”
“So công – tôi, bạc – thử nào?
Ai nhiều công của góp vào chủ gia?”
“Bác chỉ hỏi – ba hoa – láo toét,
Rượt chị mèo, la hét bọn tôi”
“Luồn trên, liếm đít – giỏi thôi
Nghe ô, nghe tróc – chạy thời hụt
hơi”
“Hễ Bác nghe được – thời liền sủa,
Tánh ganh ăn, ghét ở - tại sao?”
“Tôi tìm được hạt thóc nào,
Bác rượt, bác đuổi – nháo nhào vì
đâu?”
“Mong bác hãy trước sau nghĩ lại,
Cùng một nhà sao nỡ hại nhau?”
“Đời tôi chồng chất khổ đau,
Con thì nheo nhóc – chồng đâu ra
chồng!”
CHÓ ĐÁP:
Này
chị gà sao mà nỡ trách
Đời
của tôi cũng rách tươm ra
“Đem thân hầu hạ người ta,
Đắng cay tủi nhục nói ra thêm rầu”
“Loài người – họ thâm, sâu – ác,
láo
Dạ gươm đao – khoác áo nhân từ”.
“Dạy cho chó – giống tính người,
Để nhờ cậy chó – trông coi cửa nhà”.
“Chị bươi móc – người ta họ ghét,
Cậy nhờ tôi – đuổi hét chị đi”
“Chị sao nói chẳng nghĩ suy,
Đời tôi khốn khó khác gì chị đâu!”
“Tôi trung thành – trước sau với
chủ,
Dẫu đói nghèo chẳng phụ bỏ nhau”
“Thế mà – loài người giận nhau,
Xách tôi ra chửi – có đau không
nào?”
“Lũ chó má – làm sao tin được,
Bọn súc sinh phản phúc – khôn lường”
“Chó tôi nghĩ họ đáng thương,
Nỡ cùng với chó – tranh đường hơn
thua!”
Bài liên quan
Home
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét