Mong
Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2014
Mong hoài chẳng gặp người ta,
Ra vào ngơ ngẩn xót xa thế này
Đâu chỉ có rượu mới say,
Có hương ngây ngất-có ngày nhớ đêm
Bây giờ lạc mất niềm tin,
Ước mơ tan mất biết tìm đâu ra
Bây giờ - ta nhớ người ta,
Câu thơ muốn viết-viết mà trao ai.
Mênh mông bể rộng- sông dài
Đất trời còn đó-thương hoài ngàn năm
Mong hoài-biệt tích-biệt tăm !
Trương Vĩnh Khánh
Bài liên quan
Home
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét